Phải! cuộc sống đang thử thách sự kiên nhẫn của tôi. Nếu không phải thế thì vì sao nó lại mang đến một đứa con nít lên ba vào nhà tôi quậy phá và làm tắc ngòi cái bút tôi vừa mua ?!; nếu không phải thế thì vì sao bố tôi lại hát ( thực ra là "rống") theo mấy bài tiền chiến khi tôi đang ôn thi văn ?, rồi sau đó là bật ti vi đến hết đêm nữa???
Và kể cả khi tôi click vào blog của tôi, cuộc sống cũng tặng tôi hơn năm phút ngồi chờ hàng chục trang blog tương tự hiện tự động lên màn hình ...
Phải nói là TÔI ĐÃ RẤT RẤT BỰC BỘI , nhưng cuộc sống lại bắt tôi tiếp tục chịu đựng mà không thể nói được lời nào. Cuộc sống quá nghiêm khắc nên nỗi bực tức của tôi đã hạ dần về mốc 0.
Cuộc sống đã cho tôi lòng kiên nhẫn , kiên nhẫn chịu đựng những ngày bạn bè hắt hủi, kiên nhẫn chịu đựng những lời nói xấu của người ta, kiên nhẫn chấp nhận những điều khiến con người dễ bực tức và nổi xung... Khi không có kiên nhẫn, con người sẽ dễ sa vào những việc làm ngu ngốc, đó sẽ là tội lỗi nếu như không biết kiềm chế...
Và tôi cảm ơn cuộc sống vì đã cho tôi một lòng kiên nhẫn tuyệt vời . Nó sẽ giúp tôi nhiều trong cuộc đời , và chính nó, nó cũng sẽ không ngừng lớn lên...
"con người không có mục đích nào khác ngoài mục đích trở thành người chân chính"
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét