Chủ Nhật, 13 tháng 2, 2011

Bạn lớn của tôi

Quả thực là tôi đã nhìn cuộc sống này qua lăng kính màu hồng , dù đã đỡ hồng hơn trước nhưng vẫn còn hồng nhạt. tôi biết cuộc sống nhiều trái ngang, nhiều hạng người, nhiều thủ đoạn ... nhưng tôi luôn tin vào con mắt của mình khi xem xét một con người. Tôi có những người bạn tốt, ấy là từ tận sâu trong họ ra bên ngoài cơ thể đều tốt. Họ, cũng như tôi vậy, có nhiều điều có thể nhận thức đầy đủ, nhiều điều còn sai lạc. Chúng tôi, cũng như mọi đứa con nít bằng tuổi, đều đang lớn lên cùng với những kinh nghiệm sống tích lũy được, và cũng gọi đó là cách sống của mỗi đứa.

Nhưng cuộc sống không như vậy. Xã hội đầy rẫy những hạng người. Bản thân cái tốt cũng có nhiều kiểu, huống hồ là cái xấu.

Những người bạn lớn của tôi không phải đều là người tốt. Đó là theo quan điểm của tôi. Họ sống theo kiểu hai mặt. Thực ra cũng chỉ có vài người tôi cho là như vậy. Họ sống nhiều năm hơn tôi, họ thủ đoạn đầy mình, đầy kinh nghiệm trải đời... Nhưng họ không tốt, theo tôi là vậy , vì tôi phát hiện ra họ không có lòng vị tha, tức là họ không có tình thương , thêm nữa là họ nhìn đời một cách hời hợt... Họ ngồi lê đôi mách...
Và tất nhiên là có người ở trung tâm của cuộc nói chuyện ấy. Cũng thật khó tin lại là một kẻ không có vai vế...


Thôi , không nói về những người bạn lớn nữa.
Dù sao họ cũng đã giúp tôi cởi bỏ chiếc kính hồng mà tôi đang đeo...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét